hanh-trinh-leo-nui-ba-den

Hành trình leo núi Bà Đen, vượt quá giới hạn bản thân

Sau nhiều chuyến du lịch kết thúc thành công mỹ mãn thì Hưng muốn thử sức mình với trekking. Địa điểm để bắt đầu là núi Bà Đen, cao 986m, được mệnh danh là nóc nhà Đông Nam Bộ. Vì là lần đầu tiên leo núi, hoàn toàn không có kinh nghiệm nên mình khá lo lắng về chuyến đi này, nhưng chắc mọi thứ cũng sẽ ổn như chuyến du lịch bụi đầu tiên ở Campuchia.

1. Lập nhóm, lên kế hoạch cho chuyến leo núi Bà Đen

Chuyến đi này do một anh trong công ty rủ, thanh niên này bữa có tham gia với Hưng trong chuyến du lịch ở Malaysia. Mới đầu đi thì kế hoạch chỉ có 6 người, nhưng đi ít quá rủi có chuyện gì không xử lý được nên cố gắng rủ thêm, chốt lại ngày xuất phát đoàn có 13 người đi. Còn về cung đường leo, sau khi tham khảo ở đây thì nhóm muốn thử sức hai con đường là đường Chùa và đường Cột Điện, nhưng chưa biết là lên đường nào vào xuống đường nào, sau vài ngày thảo luận thì chốt là leo lên đường Chùa và xuống đường Cột Điện. Biết thân biết phận nên trong khoảng thời gian lên kế hoạch Hưng cũng hỏi nhiều anh chị bạn bè trong công ty, những người Hưng biết đã có thâm niên trekking, leo núi để xin kinh nghiệm. Mỗi người có cách chuẩn bị khác nhau nên cuối cùng Hưng đã chọn ra 1 danh sách các vật dụng cần mang theo những gì bản thân đã lĩnh hội được.

  • Balo có đai buộc bụng.
  • Giày bộ đội để leo núi.
  • 5 lít nước
  • 1 bộ quần áo
  • Kẹo Vitamin C, có nhiều đường
  • 1 chai Revive chanh muối bù lại khoáng khi mất nước.
  • Ngoài những vật dụng thiết yếu thì mang thêm đồ ăn để làm tiệc nướng trên đỉnh núi.

2. Kế hoạch leo núi Bà Đen

  • Hẹn nhau lúc 9 giờ ở Sài Gòn.
  • Chạy đến núi Bà Đen 12 giờ trưa, các thức ăn có thể bảo quản được như: bánh mì, chả lụa, xúc xích, khoai lang, pate, than để đốt lửa trại đã được chuẩn bị trước. Còn thịt và gà không bảo quản được nên đến Tây Ninh mua luôn.
  • Giữ xe ở quán nước cô Năm, ăn trưa.
  • 2 giờ chiều bắt đầu leo, leo lên đường Chùa.
  • Lên đỉnh núi Bà Đen 7 giờ tối, bắt đầu mở lều rồi đốt lửa trại.
  • Xà quần đến 12 giờ đêm rồi đi ngủ
  • Sáng 5 giờ dậy đón bình minh, chụp hình các kiểu.
  • 8 giờ đồ rồi bắt đầu đi xuống đường Cột Điện.
  • Đến chân núi về lại quán Cô Năm uống chanh muối, nạp lại năng lượng, ăn trưa rồi chạy về nhà.

3. Xuất phát, bắt đầu hành trình

Tuần trước áp thấp nhiệt đới mưa tầm tã rồi, tuần này nắng lên nên khá yên tâm về việc thời tiết. Sáng dậy sớm, ăn sáng rồi nhanh chóng đến điểm hẹn ở cầu Tham Lương đường Trường Chinh. 9 giờ, mọi người tập trung đầy đủ, 1 anh đi thuê lều nên 9 giờ 15 phút bắt đầu xuất phát. Băng băng trên con đường Trường Chinh, sau đó ra Quốc lộ 22, con đường mà mình đã đi Campuchia cách đây gần 1 năm. Đến địa phận Tây Ninh, cả nhóm dừng lại để 1 chị qua quán ăn ven đường mua nửa con gà ta rồi tiếp tục hành trình. Bỗng chốc lát, tấm bảng chỉ đường quẹo vào núi Bà Đen nằm ở phía bên tay trái, tiến vào, ngọn núi sừng sững đã hiện ra trước mặt.

Tiếp tục chạy đến quán nước Cô Năm, theo hướng dẫn của người đi trước thì quán nằm ở đường Cột Điện, coi bản đồ thấy đường Chùa và Cột Điện nằm ở đối diện nhau, khi gặp bản chỉ dẫn quẹo trái để vào đường Chùa thì cả nhóm đi quẹo phải chạy riết cuối cùng vô con đường vắng, không ổn nên ghé vào cây xăng gần đó hỏi đường, mọi người cũng không biết đường Cột Điện là đường như thế nào. Một cô đi đổ xăng nói khu này toàn là khai thác đá, nên nếu có leo cũng rất nguy hiểm, giẫm phải mìn như chơi.

Nghe lời khuyên của cô nên chạy lại hướng đường Chùa cho chắc hỏi quán Cô Năm Chanh Muối mọi người chỉ đường rồi đi theo. Xong thấy quán nước nho nhỏ, hỏi phải đây là Quán Cô Năm Chanh Muối không, chủ quán: “Tụi bây đồn bậy lung tung quá, hết Dừa, Tắc, Sơ-ri giờ tới Chanh Muối, nói Quán Nước Cô Năm là được rồi.”  mrgreen  Gửi xe xong thì nằm nghỉ ngơi tí, rồi cân thử balo mình nặng bao nhiêu, kết quả hiện ra 12 kg làm hết hồn.

nam-nghi-chan-o-quan-nuoc-co-nam-v1

Nằm nghỉ chân ở quán nước Cô Năm

balo-nang-12kg-v1

Balo nặng 12kg

1 giờ trưa mọi người kéo nhau ra quán ăn gần đó ăn trưa, làm luôn 2 dĩa cơm, giờ bắt đầu thấy buồn ngủ rồi đó, ngồi đến 1 giờ 45 phút thì bắt đầu xuất phát, đi về hướng đường Chùa núi Bà Đen.

chup-hinh-o-quan-an-v1

Chụp hình ở quán ăn

Đến nơi, mọi người mua vé vào cổng, 10k/vé rồi bắt đầu đi theo hướng dẫn.

chup-hinh-o-cong-chao-v1

Chụp hình ở cổng chào

Hướng dẫn viên nói có xe điện chở mọi người vô đến cáp treo, còn ai leo núi Bà Đen thì không có xe, một anh trong nhóm nói mới vô chưa gì phí sức cho 500m đi bộ rồi. Xong đường đi bộ trước mặt là những bậc thang xa tít, leo lên được 30 bậc, cả đám thở hồng hộc rồi, mắc cười thiệt, sau đó nghỉ ngơi, chụp hình, rồi đi tiếp.

chup-hinh-o-nhung-bac-thang-dau-tien-v1

Chụp hình ở những bậc thang đầu tiên

Tiếp tục như thế, một anh trong nhóm không biết tên nên kêu anh Năm, ông này chắc đã có kinh nghiệm leo hay sao mà đi quá nhanh, nên mình cứ đi theo thôi, với hơi quá tự tin vào bản thân sau chuyến leo tượng Chúa Kito Vua ở Vũng Tàu nên đi theo. Quy trình là đi 50 bậc, nghỉ ngơi 5 phút rồi đi tiếp, con đường rộng rãi, thoáng mát, bên tay phải là cáp treo lên Chùa núi Bà Đen. Đi được chút, quay lại thấy nguyên đoàn đâu mất tiêu, gọi điện thoại hỏi thì nhóm 3 người của Hưng đi sai lịch trình, trước khi đến được đây có một cây cầu, kế hoạch là đi dưới gầm cầu băng qua suối Vàng, nhưng nhóm vẫn tiếp tục đi theo đường cầu thang.

cap-treo-len-chua-nui-ba-den-v1

Cáp treo lên chùa núi Bà Đen

Đến được khoảng độ cao 200m có một chỗ nghỉ ngơi rất rộng, 3 người đứng nghỉ ngơi tí rồi quay qua leo tiếp, kiểm tra lại tư trang thì Hưng bị mất cái nón, cái nón lính mà ba Hưng lúc đi công tác ở Hà Nội cho (cách đây khoảng 15 năm rồi), 1 kỷ niệm vô giá bị mất, nếu bữa đó ai nhặt được cái nón (hình ở cổng chào) hay là mượn thì cho Hưng xin lại có hậu tạ nhé (email: [email protected]), chuyến leo núi Bà Đen từ đó mất vui, đoạn cách Chùa núi Bà Đen còn khoảng 50 bậc thang mà mình lại chạy xuống dưới gần chỗ cầu tìm chung quanh coi nón có bị rớt ở đâu không rồi leo lên lại, sau đợi khoảng 20 phút không tìm thấy nên bỏ cuộc.

4. Trạm dừng chân đầu tiên, Chùa núi Bà Đen

Đến Chùa núi Bà Đen gọi điện thoại cho nhóm đi đường lội suối Vàng tới chưa thì nói cứ nghỉ ngơi đi, khoảng 4 giờ chiều mới tới nên ngồi nghỉ ngơi, lòng buồn man mác. Chùa xô bồ quá, sau vụ mất nón nên phải cẩn thận hơn nếu không muốn “cúng” thêm thứ gì khác nữa, thấy có chú tiểu lấy giàn ná bắn mấy con khỉ đứng ở lan can gần đó rồi chửi con khỉ hung hăng om sòm, dùng rất nhiều từ ngữ khó nghe, đang buồn mà toàn gặp những chuyện rất bực mình. Ngồi đến 4 giờ nhóm kia vẫn chưa lên nên đợi chút nữa, sẵn có thời gian nghỉ ngơi cho tâm tĩnh lại, sau đó vào chùa vái Bà cho gia đình, bản thân sức khỏe, sự nghiệp, cuộc sống và leo núi an toàn.

khi-o-chua-nui-ba-den-v1

Khỉ ở Chùa núi Bà Đen

Đến 4 giờ rưỡi thì nhóm kia lên tới, đợi mọi người nghỉ ngơi là đến 5 giờ xuất phát từ Chùa lên tới đỉnh. Đầu tiên là 1 cầu thang 50 bậc bắt đầu từ chùa, qua được cầu thang đó là cái bảng màu đỏ “động viên” đập vô mặt nhìn rất ấn tượng. Có 2 bạn nữ nhóm khác tuy nhiên leo rất cừ, anh Năm trong nhóm đi theo 2 bạn ấy cuối cùng mất hút luôn.

chup-hinh-o-chua-nui-ba-den-v1

Chụp hình ở Chùa núi Bà Đen

warning

Bảng “động viên” tinh thần leo núi

5 giờ, trời bắt đầu tối, cả đoàn đem theo có 2 cây đèn pin, sai lầm khủng khiếp, không đủ đèn nên mở lều ra lấy đèn măng xông cầm theo, được thêm 4 cái nữa, ở nhà coi clip thì thấy dễ lắm, đi mới thấy, từng cục đá trùng trùng lớp lớp chất chồng lên nhau, mỗi cục cũng cao tới khoảng thắt lưng của mình. Nhìn cheo leo và rất dễ nản, được cái trời tối nên không thấy toàn cảnh, chỉ tập trung đá trước mặt rồi leo qua từng cục thôi. Quy trình là bạn khỏe nhất, có kinh nghiệm nhất đi đầu hàng leo lên rồi sau đó quay lại rọi đèn xuống, cái đèn pin Mỹ xịn thiệt, sáng cả 1 vùng, cứ đi như vậy nên khá mất thời gian cho việc quay lên quay xuống rọi đèn, nhưng đó là cách tốt nhất hiện tại để giúp nhóm có thể tiến về phía trước.

5. Nghỉ ngơi giữa núi Bà Đen

Bây giờ đã là 6 giờ, mới ở giữa núi, trời đã sẩm tối, bốn bề tối đen, trong nhóm có 4 bạn khác do đi ăn đám cưới nên lên trễ, mà giữa chốn rừng thiên nước độc mà tách 2 nhóm đi riêng nguy hiểm quá, nên nhóm Hưng ngồi nghỉ ngơi chờ nhóm kia lên, mất thêm nửa tiếng. 4 tiếng rưỡi kể từ lúc xuất phát, theo kế hoạch là giờ đang ngồi bên đống lửa trên đỉnh rồi mrgreen Đang ngồi chờ bỗng mẹ gọi điện thoại.

  • Mẹ: “Tới chưa?”
  • Mình: “Dạ chưa, mới tới giữa núi àh?”
  • Mẹ: “Sao lâu vậy? Vậy leo tiếp đi nha!”
  • Mình: “Dạ, khi nào tới đỉnh con gọi.”, nghĩ lại thấy còn mắc cười.
chup-hinh-o-giua-nui-v1

Chụp hình ở giữa núi

quang-canh-o-giua-nui-v1

Quang cảnh ở giữa núi

Nhóm kia tới, có thêm 1 đèn pin với 2 lều nữa, là có thêm 2 đèn măng xông, rồi, nghỉ ngơi đã rồi, đứng lên đi tiếp,. Tự nhiên có người la lên bị mất 1 túi lều làm 1 bạn tưởng bỏ quên phải đi tận xuống dưới kiếm rồi lên lại, cuối cùng nó nằm kế bên mà do tối quá không thấy. Xuất phát tiếp, đi được 15 phút bắt đầu chuột rút, cả nhóm dừng lại cho Hưng nghỉ ngơi, lấy chai Revive ra uống bổ sung khoáng rồi đi tiếp. Đi được 10 phút thì tới anh kia bị chuột rút, chuyển qua lấy chuối ăn (có đường và kali). Cả đoàn tiếp tục đi thì tới mình bị, cứ liên tục mọi người trong nhóm thay nhau bị. Phát hiện ra là khi nghỉ ngơi thì những người bị chuột rút không thả lỏng chân ra, cứ co chân lại nên nãy giờ chân không được nghỉ ngơi, đổi chiến thuật ngay nên giờ mọi người không bị chuột rút nữa.

Đi trên đường thấy có những chỗ bằng phẳng còn để lại tấm bạt của nhóm đã đi trước, rồi hòn đá tưởng niệm các liệt sĩ tử trận trong chiến tranh, một đoạn đi qua mà đá lăn lắc lư, ko có điểm tựa khá nguy hiểm, những người khỏe leo lên trước rồi nắm tay những người yếu bước qua sau. Đoạn có tay nắm để leo lên tảng đá to, thang sắt rỉ sét khá nhiều nên mỗi lần chỉ đi được một người. Đang đi thì anh Năm gọi điện thoại cho mình báo là địa hình gần tới đỉnh rất trơn nên mọi người đi cẩn thận khi tới đó.

6. Trạm dừng chân thứ hai, Hang Gió

8 giờ tối, anh dẫn đầu cất tiếng lên: “Đây là Hang Gió!”, thời tiết vẫn còn ảnh hưởng bởi áp thấp nhiệt đới nên gió rít rất lớn, đứng trong đêm tối nghe hơi sợ. Đi tiếp tới quán nước chú Tư Núi, mới gặp thì chú đã khoe bắp chân cuồn cuộn. Mỗi người kêu 1 ly mì gói, giá 15k/ly, rẻ hơn ở dưới Chùa núi Bà Đen nữa, chú bắt đầu nhóm lửa nấu nước. Một anh trong nhóm lại phụ mà dùng có chút xíu củi nhóm lửa. Chú cười: “Bây nghĩ sao đốt lửa trên núi chứ đâu phải dưới đồng bằng đâu, gió lớn thế này thì phải lấy dầu hôi đổ vào cho nhiều rồi lấy đồ khò vào để cho nó cháy bùng lên.” Học thêm được kiến thức về nhóm lửa trên núi.

bep-lua-tren-nui-ba-den-v1

Bếp lửa trên núi Bà Đen

Chú không phải người Tây Ninh, nhưng lấy vợ Tây Ninh rồi mở quán nước ở Hang Gió này luôn, được 30 năm rồi, quán bán nước suối, nước giải khát, thức ăn nhẹ, như bánh, mì gói,… một tuần chú xuống núi 2 lần, vác đồ lên để bán. Trong quá trình nhóm lửa, chú hỏi leo từ lúc nào, trả lời “2 giờ trưa”, chú nói “bây leo gì lâu vậy?” “Tao leo 2 tiếng là tới đỉnh à”, rồi sẵn hỏi chú đường Ma Thiên Lãnh, chú nói “sức tao đi 10 tiếng mới tới, chắc tụi bây đi 2 ngày quá!”

quan-chu-tu-nui-v1

Quán chú Tư Núi

Nước sôi, chú chế vào ly rồi đưa cho mọi người. Leo từ trưa tới giờ, đói bụng quá rồi, giờ là lúc tận hưởng thôi.

thuong-thuc-mi-goi-o-hang-gio-v1

Thưởng thức mì gói ở Hang Gió

Ăn xong thì trong nhóm có người hỏi vụ thịt gà với sườn mua từ hồi trưa, nằm ở ngoài 6 tiếng đồng hồ giờ chắc cũng hư hết rồi, chú Tư kêu nhóm đưa cho chú xem thử, nói vẫn còn ăn được rồi chế biến giùm luôn, chút chỉ cần lên đó nướng hâm lại ăn thôi. Đúng là đang khó khăn có “Quý nhân phụ trợ”.

dia-ga-da-duoc-chu-tu-che-bien-v1

Dĩa gà đã được Chú Tư chế biến

Ăn xong tính tiền, sẵn gửi tiền vụ chế biến thì chú không nhận nên cả nhóm mua thêm Revive, bò húc,… ủng hộ. Chú nói: “Bây đi theo hướng tảng đá bự đó, đi chừng nào thấy hai bên đường toàn ống trúc là tới đỉnh, sức tụi bây đi chắc mất 1 tiếng.”

chup-hinh-voi-chu-tu-v1

Chụp hình với chú Tư

7. Kiệt sức ở 100m cuối cùng

9 giờ tối, theo chân con đường leo lên cầu thang bắc qua tảng đá rất bự mà chú chỉ, đúng theo lời anh Năm nói, đường khá trơn, đi phải kìm chân lại nếu không muốn có chuyện xảy ra. Bỗng tự nhiên lúc này mình cảm thấy bị kiệt sức nặng nề, đi được 10 phút thở không ra hơi, phải nghỉ ngơi 5 phút rồi đi tiếp. Lý do là mình đem nước quá nhiều nên giờ hàng hóa trong balo lại trở thành gánh nặng, cả nhóm thấy không ổn nên cầm giùm chai nước 1.5 lít, khối lượng hàng hóa đã giảm xuống được 1.5 kg nên đi đỡ mệt hơn tí. Tuy nhiên đi được 20 phút thì cũng đuối làm phải nghỉ ngơi tiếp, cảm giác bản thân đã bị kiệt sức. Nghe anh trong nhóm kể lại là mặt trắng bệch, người đầy mồ hôi nhìn trong đêm tối thấy ghê lắm 🙄 cả nhóm động viên cố gắng lên: “Sắp đến rồi! Sắp đến rồi!” mà đi hoài không thấy tới, mệt quá nên mình quạo muốn bộp lại cả nhóm luôn. Cuối cùng khoảng 10 giờ thấy đường đi toàn lều, lúc đó thì mình biết là đã tới rồi.

8. Lên đỉnh núi Bà Đen

Mệt quá đến nỗi không còn thấy vui nữa, một bạn nữ ngồi đó gặp mình chào: “Hello, how are you?” Lúc đó bị sảng tự nhiên trả lời tiếng Anh luôn: “I’m fine, thank you! And you?” mà quên là đang nói chuyện với người Việt Nam. Cảm thấy hết sức tội lỗi vì làm mất thời gian của nhóm. Mọi người bắt đầu mở lều rồi văng ra, mình mệt quá nên ngồi im nhìn mọi người làm, 2 chân rã rời, mồ hôi nhễ nhại, gió rất lớn thổi ngược vào nên nghe rất lạnh.

Lên tới trên đây thì mất sóng hoàn toàn, gọi điện thoại báo cho mẹ mà không được, lâu lâu đứng lên tảng đá cao quơ quơ tay coi có sóng hay không. Mượn điện thoại của 2 bạn nữ đi chung với anh Năm hồi nãy, xà quần cả nửa tiếng không gọi được nên nhắn tin rồi chừng nào nó có sóng thì tự tới. Cùng lúc đó thì lều đã được dựng lên xong, không gian nhỏ quá nên vác theo 6 cái lều nhưng chỉ đủ chỗ dựng được 3 cái, tranh thủ thay đồ rồi dọn đồ ra làm tiệc nướng.

tiec-nuong-tren-dinh-nui-ba-den-v1

Tiệc nướng trên đỉnh núi Bà Đen

Mọi người đốt lửa trại rồi quây quần bên nhau trò chuyện, tự nhiên có 2 người trong nhóm nãy gọi điện báo là chưa đi được hùng dũng bước tới làm cả nhóm rất bất ngờ và vui. Tiếp đến, mọi người giới thiệu bản thân, nơi làm việc, càng tối mọi người lên càng đông, xà quần đến 12 giờ rồi đi ngủ. Mình ra đi coi mấy thanh niên trong nhóm đi phơi sáng bằng máy DSLR, đến 1 giờ đi ngủ. 1 cái lều 5 thằng đực rựa nhét vô ngủ ức chế thiệt, 4 thằng nằm dọc, 1 thằng nằm ngang như cá mòi luôn, trong lều có nhiều đá nên gồ ghề nằm đau lưng với mỏi cổ muốn chết, gió lớn, thổi rít nghe khá sợ, nhưng phải cố gắng ngủ để mai còn lấy sức đi xuống.

Sáng dậy sớm, 5 giờ lo dậy rồi, ra chỗ mỏm đá có cái chóp đứng nhìn quang cảnh ở dưới, phía xa là hồ Dầu Tiếng, hồ nhân tạo lớn nhất Việt Nam, trời còn chưa sáng nên bên dưới vẫn còn đèn, quang cảnh thật đặc biệt. Trời bắt đầu sáng dần lên, thời tiết không đẹp nên không thấy được bình mình, sau đó mỗi người lên mõm đá tự sướng. Mình hơi sợ độ cao nên với gió thổi rất mạnh nên đứng lên nghe run chân, leo lên rồi bò xuống, cũng ráng làm được tấm hình sống ảo.

quang-canh-chan-nui-troi-chua-sang-v1

Quang cảnh chân núi trời chưa sáng

tu-suong-voi-chop-bieu-tuong-v1

Tự sướng với chóp biểu tượng

quang-canh-ho-dau-tieng-v1

Quang cảnh Hồ Dầu Tiếng

Chụp hình xong xuôi mọi người quay lại nhóm lửa ăn sáng, dọn đồ ra, ăn xong là khoảng 8 giờ, dọn dẹp lều, lần đầu tiên xếp lều nên xếp xong bỏ vào túi không vừa, sau đó phải lấy ra xếp lại, nói chung cách tiếp cận là xếp lại xong nằm lên nó đẩy hết khí ra rồi xếp lại làm đôi tiếp, làm như vậy chút nó nhỏ lại và bỏ vào vừa cái túi đựng lều.

9. Quá trình xuống núi khó hơn rất nhiều

8 giờ rưỡi, bắt đầu xuống núi theo đường Cột Điện, để đến đường này chúng ta phải lên đến đỉnh núi Bà Đen, đi qua trạm radar quân đội, có mấy bàn thờ không khí hơi lạnh lẽo tí. Bắt đầu xuống núi, nghe đồn là đường có bậc thang dễ đi tưởng ngon ai ngời những bậc thang là toàn là đá, nên đi phải giữ thăng bằng, leo lên núi đã khó giờ xuống khó gấp rưỡi vì toàn bộ trọng lượng con người bạn và cái balo sau lưng bị kéo xuống dưới nên rất khó giữ thăng bằng khi đi, bước không khéo bị trượt trật chân là coi như xong.

tram-radar-khu-vuc-quan-doi-v1

Trạm radar khu vực quân đội

Đi xuống khoảng độ cao 800m thì chân run quá đi hết nổi, một anh trong nhóm kêu mình đưa balo cho ảnh vác xuống, để không cản trở tốc độ di chuyển của nhóm, cảm thấy tội lỗi hết sức. Đường Cột Điện do bộ đội vạch ra, kế bên là đường dây điện kéo từ dưới chân núi lên đỉnh Bà Đen, chiều dài đường đi là 6 km với 130 cột điện, nên đi xuống cứ đếm ngược từ 130 về 1 là tới nơi. Chú ý ở cột điện 55 thì quẹo trái (nếu đi lên là quẹo phải), còn đi thẳng vẫn có đường đi nhưng sẽ gặp ngõ cụt nên cẩn thận.

quang-canh-duoi-chan-nui-nhin-tu-duong-cot-dien-v1

Quang cảnh dưới chân núi nhìn từ đường Cột Điện

Trên đường có rất nhiều người leo lên, nhiều bạn khỏe mạnh đi tốc độ nhanh thì mình nhường đường cho đi luôn. Đang đi thì 1 bạn bộ đội đi lên, mới đầu hỏi thì giấu thân phận, nhìn cách nói chuyện: “Hôm qua theo thông tin có khoảng 130 người trên đó.” thì đoán đó là dân nhà binh rồi, bạn ấy kể 1 ngày gác dưới chân núi, 1 ngày gác trên núi, hôm nay chân bị căng cơ nên đi hơi chậm, chứ bình thường đi chỉ mất khoảng 1 tiếng 45 phút, xong hỏi thử quân đội trên đó làm gì thì lảng qua chuyện khác rồi chào nhau đi tiếp.

chup-hinh-o-duong-cot-dien-v1

Chụp hình ở đường Cột Điện

Đi tới cột điện 40 có 1 tảng đá bự, mới đầu nhát không leo lên tảng đá xem thử, đi theo con đường mòn cuối cùng gặp ngõ cụt, đang hoang mang không biết đi đường nào thì gặp 2 người nông dân thu hoạch chuối bò qua tảng đá nên quay lại đi theo. Mấy đại ca nông dân kia khỏe thiệt, vác một cái gù thiệt to trong đó chứa 4, 5 buồng chuối chắc cũng khoảng 30 kg mà chỉ mang dép lào.

nong-dan-thu-hoach-chuoi-o-nui-ba-den-v1

Nông dân thu hoạch chuối ở núi Bà Đen

Tới cột điện 20 có bãi đá rất lớn với có nhiều hố, hơi sợ bò qua từ từ, có 1 anh trong nhóm leo xuống bị té trượt chân, may là bị nhẹ, nghỉ ngơi khoảng 15 phút thì ảnh có thể tiếp tục lại hành trình, cố gắng lên sắp được trở về rồi, đi thêm nửa tiếng nữa ra đường đi có xe hơi và xe máy đang đậu, vậy là biết mình đã về lại chốn thành thị sau 2 ngày. Trở lại quán nước cô Năm kêu ca chanh muối đá lạnh uống đã khát quá trời, nghỉ ngơi tí rồi gặp lại anh mang balo xuống giùm nhận lại, cảm ơn rối rít.

10. Đường trở về nhà

Xong xuôi thanh toán tiền ra về, giữ xe 10k, chanh muối 20k/ca, 5k/ly. Chạy ra đầu hẻm ghé vào quán cơm hồi bữa ăn trưa rồi chạy về. Đường về nhà gặp cảnh sát bắt tội phạm buôn lậu biên giới Campuchia, thấy 5 ông cảnh sát đè 1 người nằm xuống còng tay lại. Đang chạy mà thanh niên ngồi đằng sau cứ gục lên gục xuống, xong than buồn ngủ nói xin chạy xe chở mình cho bớt buồn ngủ. Chạy 2 lần mém bay vô con lươn làm xanh mặt, xong hắn thấy không ổn kêu mình chở hắn, biết khôn đó, đuối lắm rồi cố gắng lết tới nhà là 6 giờ chiều, xong bay lên là ngủ không biết trời trăng gì cho đến 8 giờ sáng mai luôn.

11. Tản mạn khi lần đầu tiên chinh phục núi Bà Đen

Một chuyến đi có quá nhiều sai lầm nên dẫn tới ảnh hưởng cả đội:

  • Hưng đã từng đạp xe 40 cây số ở Campuchia và leo hơn 800 bậc thang lên tượng Chúa ở Vũng Tàu nên nghĩ độ khó giống nhau, chỉ cần rèn luyện thêm sức bền là được. Nhưng việc đi đường mòn có nhiều đá khó hơn rất nhiều, bản thân phải tốn nhiều sức cho việc giữ thăng bằng cho cơ thể và đôi chân nên rất dễ bị chuột rút, do đó muốn đi sau này cần phải tập sức mạnh cho đôi chân chứ hiện tại là chưa đủ.
  • Không đem đèn pin: một sai lầm cực kì lớn dẫn đến mọi người phải leo lên khá chậm, có những đoạn là người đi trước như thế nào rồi Hưng đi theo thôi, chỗ thang sắt và thang tay nắm, rồi những chỗ đất rất là trơn không nhìn thấy gì nên đi bị trượt.
  • Chưa tập nhịn khát: việc này cực kỳ quan trọng, khi bạn hoạt động mạnh càng uống nước nhiều cơ thể thải ra mồ hôi nhiều thôi dễ rối loạn điện giải, nên chúng ta chỉ nhấp môi 1 ngụm nước nhỏ để không bị khô thôi, chứ mình khát cứ tu một lần cả xị nước, mồ hôi ra rất nhiều lúc sau khi qua quán nước chú Tư Núi.
  • Chính vì nghĩ mình dễ khát nước nên vác theo 5 lít nước, làm cho tổng khối lượng balo lên tới 12kg, trong một hoàn cảnh bị giới hạn nguồn lực cực kì khắc nghiệt, một sự vật đó đôi khi là công cụ giúp bạn nhưng đó là thứ đang cản trở và làm hại bạn, nên phải tính toán kỹ giữa lợi và hại khi ra quyết định, cực kỳ giúp ích sau này cho việc đi du lịch và làm việc.
  • Giày: cần phải đầu tư một đôi giày chuyên dụng để leo núi chứ giày bộ đội khá trơn và chỉ dành cho những người đã rèn luyện rất nhiều như các anh bộ đội.
dmca-badge-w150-2x1-02

Về tác giả Hung Le

Thích đi du lịch, đọc sách, nghe nhạc không lời, tìm hiểu cái mới

Theo dõi tôi tại:

Bình luận